Nguyên Thạch

Nơi tôi về

Nơi tôi về.
Biển khăn tang sóng dữ.
Gió vẫn lùa tốc mái cót đêm đông.
Vẫn đêm khuya tiếng nấc của thiếu phụ nhớ chồng.
Lênh đênh giông tố biển đông vào tay giặc.
Nơi tôi về .
Muối xát lòng vịnh Bắc.
Bạt phương trời theo phận số Hoàng Trường sa.
Đêm ngác ngơ trẻ con Thượng không nhà.
Mất nương tựa bởi mẹ cha bị bắt.
Dân Tây nguyên tủi buồn.
Thầm cúi đầu hận lòng nhìn giặc.
Bùn đỏ Đak-Nông bám chặt đọt trà non.
Quê hương ơi.
Đã mất hay còn?.
Lớp trẻ Việt tuổi son nay lú lẫn.
Nơi tôi về.
Chẳng phải vui chơi, mà để nhìn rõ cảnh nhiễu nhương đầy uất hận.
Nắm rốn chào đời còn vướng bận kẻ tha phương.
Tôi bước đi .
Lạ phố lạc phường.
Mảnh đất mẹ bụi vương mờ lối mộng.
Sĩ phu ơi.
Há dìm đời theo cuộc sống.
Sống vật vờ dưới áp bức vong nô.
Vận nước trôi con nước đục mặt Hồ.
Đành ngoảnh mặt quay lưng trước cuồng nô con sóng dội.
Hãy đốt đuốc lên đi.
Chớ rủa nguyền tăm tối.
Tám mươi triệu dân lẽ nào mắc tội với tiền nhân.
Là bậc anh thư khi Tổ Quốc cần.
Là dũng sĩ dấn thân sao mãi ngại.
Tôi xin về.
Cùng Chị cùng Anh giang đầu biên ải.
Góp chút phần cho Quốc thái Dân an.
Tuổi thanh xuân.
Há quì gối đầu hàng.
Đánh một trận phá tan quân Hán phiệt.
Thân xin được làm phân cho non xanh nước biếc.
Cũng chỉ vì nước Việt rạng ngàn sau.
Lớp lớp gần xa quyết chí anh hào.
Hãy đứng dậy cùng nhau con dân Việt.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 19.7.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nơi tôi về"